Lẽ thật trung tâm của câu chuyện Giáng Sinh là thế này: Con Trẻ của Lễ Giáng Sinh chính là Đức Chúa Trời.
Đức Chúa Trời
Đức Chúa Trời đã trở thành Người không phải bằng cách trừ bỏ thần tính, nhưng bằng cách thêm vào nhân tính.
Bạn không thể bước xuống lối đi để đưa ra quyết định để được sinh lại. Chỉ duy Đức Chúa Trời, Đức Thánh Linh mới có thể khiến bạn sống lại từ cõi chết.
Những Cơ đốc nhân thật là những người được chọn bởi Đức Chúa Trời từ trước vô cùng, không chỉ là trước khi họ được sinh ra, nhưng trước khi thế gian được dựng nên.
Chúng ta phải cảm tạ Đức Chúa Trời về ân điển chung của Ngài dành cho chúng ta, và đồng thời chúng ta phải khẳng định nhu cầu của mình đó là chúng ta cần ân điển đặc biệt.
Một khi chúng ta được hòa giải với Đức Chúa Trời, sự ghẻ lạnh và thù địch sẽ chấm dứt. Sự bình an được niêm ấn đời đời.
Trước hết, nhiệm vụ của chúng tôi sẽ không bao giờ đến từ Tòa án Tối cao. Nó sẽ đến từ Lời Đức Chúa Trời. Chúng tôi được truyền lệnh phải nhóm họp với nhau.
Sự thờ phượng không phải là âm nhạc. Sự thờ phượng là yêu mến Đức Chúa Trời. Sự thờ phượng là tôn kính Đức Chúa Trời. Thờ phượng là sự nhận biết Đức Chúa Trời, Ngài là ai, tôn thờ Ngài, vâng phục Ngài và sống cuộc đời tuyên xưng Danh Ngài. Âm nhạc là một cách để chúng ta diễn đạt sự tôn thờ đó.
Nhiệm vụ tập thể quan trọng nhất của chúng ta với tư cách là những người được chọn của Đức Chúa Trời đó là giữ gìn sự thờ phượng thật cho Đức Chúa Trời chân thật.
Thỏa lòng là một trong những đặc điểm nổi bật nhất của người tin kính, bởi vì một người tin kính có tấm lòng tập trung vào Đức Chúa Trời hơn là vào tài sản hoặc địa vị hay quyền lực.