Việc giảng dạy đạo lý chắc chắn khiến cho những kẻ đạo đức giả cảm thấy nhàm chán; nhưng chỉ có giảng dạy giáo lý mới cứu được chiên của Đấng Christ. Công việc của những người giảng dạy là công bố đức tin, chứ không phải cung cấp sự giải trí cho những kẻ vô đạo nói cách khác là, chăm sóc bầy chiên chứ không phải là làm trò cho những con dê.
Đấng Christ
Chúng ta sẽ chẳng nhận được lợi ích gì từ việc đọc Kinh Thánh Cựu Ước trừ khi chúng ta tìm kiếm và suy niệm về sự vinh hiển của Đấng Christ trong các trang sách của nó.
Sống cho Đấng Christ trong đại dịch cũng như sống cho Ngài khi không có đại dịch. Trung tín, vững vãng, bình an, kiên trì nên là đặc trưng của tất cả các tín hữu, bất kể hoàn cảnh nào.
Khi chúng ta rao giảng Đấng Christ chịu đóng đinh trên thập tự, chúng ta không có lý do gì để nói cà lăm, cà lắp, hay do dự, hay xin lỗi; chẳng có điều gì trong Phúc Âm khiến cho chúng ta có bất kỳ nguyên do nào phải xấu hổ cả.
Nếu bạn yêu mến Đấng Christ, thì đừng bao giờ hổ thẹn khi để người khác nhìn thấy và biết điều đó. Hãy nói cho Ngài. Hãy làm chứng cho Ngài. Hãy sống cho Ngài.
Bạn thân mến của tôi, tôi vẫn là một tội nhân rất đỗi tội nghiệp, và tôi phải tìm đến Đấng Christ mỗi ngày như tôi đã làm lúc ban đầu.
Nếu Đấng Christ đã chết cái chết bị nguyền rủa của thập tự giá cho chúng ta. Vậy chúng ta nên vui vẻ thuận phục và chịu đựng bất kỳ thập giá nào cho Ngài… thập giá chúng ta vác đâu có là gì so với thập giá của Ngài.
Đức Chúa Trời đã chọn Đấng Christ làm Đầu, và Hội Thánh là thân thể Ngài…Sự tiền định là ‘ý tưởng’ thiêng liêng của Đức Chúa Trời, và là bản thiết kế vĩnh cửu của đền thờ mà Ngài xây dựng theo các thời đại và Ngài chính là Đấng xây dựng và là Kiến trúc sư tối cao.