Mười phút cầu nguyện tốt hơn một năm than phiền.
cầu nguyện
Cầu nguyện nhân danh Chúa Jesus không phải là công thứ ma thuật hay chú tôn giáo. Nó là:
Công nhận thẩm quyền của Chúa Jesus. Phục tùng ý muốn của Chúa Jesus. Khao khát cho sự vinh hiển của Chúa Jesus.
Sự cầu nguyện thật, giông như sự thờ phượng thật, tập trung vào sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, chứ không phải nhu cầu của con người.
Nếu sự hiểu biết về giáo lý của bạn không khiến bạn trở thành một người cầu nguyện sốt sắng, thì tốt hơn bạn nên tra xét lại bản thân mình đi.
Cha tôi thường nói với tôi rằng một nhà giảng đạo phải sẵn sàng để giảng, cầu nguyện và chết ngay tức thì.
Chúng ta đã học cách tổ chức, xây dựng các hội từ thiện, xuất bản sách, đưa mình vào các phương tiện truyền thông, phát triển các chiến lước truyền giáo và điều hành các chương trình môn đồ hóa, nhưng chúng ta đã quên cách cầu nguyện như thế nào.
Trong truyền giáo hiện đại, giáo lý quý giá của [sự sinh lại] đã bị hạ thấp không gì khác hơn là một quyết định của con người đó là giơ tay lên, đi giữa các hàng ghế hoặc cầu nguyện một “lời cầu nguyện của tội nhân”. Bởi vậy, phần lớn người Mỹ tin rằng họ đã được “sinh lại” mặc dù suy nghĩ, lời nói và hành động của họ liên tục mâu thuẫn với bản chất và ý muốn của Đức Chúa Trời.
Một lần nữa, khoảnh khắc một người kêu cầu Chúa, họ được cứu. Nhưng bằng chứng không phải là một lần trong đời họ đã thành khẩn cầu nguyện một lời cầu nguyện. Bằng chứng về sự cứu rỗi của họ là… Họ có ăn năn thật không? Họ có đức tin thật không? Và cả hai ân sủng thiêng liêng đó có tiếp tục duy trì trong đời sống của họ và tăng trưởng không?
Có người hỏi rằng: “Cầu nguyện và đọc Kinh Thánh, điều nào quan trọng hơn?” Tôi hỏi lại rằng: “Hít vào và thở ra, điều nào quan trọng hơn?”