LUẬN VỀ QUAN ĐIỂM CỦA JOHN CALVIN VỀ SỰ THỜ PHƯỢNG KHI HỘI THÁNH NHÓM LẠI
Quan điểm của Calvin về sự thờ phượng:
Calvin đã trình bày quan điểm này khi ông thấy sự thối nát của Rô-ma trong sự thờ phượng lập dị và biến thái trong kiểu cách. Trong lá thư trả lời cho Sadolet ông đã định nghĩa sự thờ phượng như thế nào là đúng:
Không có gì nguy hiểm cho sự cứu rỗi của chúng ta hơn là một sự thờ phượng lố bịch và sai lầm. Những nguyên lý cơ bản, bởi điều mà chúng ta có thói quen huấn luyện con người trở nên môn đồ của Đấng Christ, là những thứ này; tức là: không sáng tạo nên một cách thờ phượng của Đức Chúa Trời nào mới theo cách bừa bãi, ngẫu nhiên, và theo ý thích/sự khoái lạc của chính họ, nhưng phải biết rằng một sự thờ phượng hợp pháp duy nhất đó là nó phải được chấp nhận bởi Đức Chúa Trời từ ban đầu. Vì chúng ta duy trì, những gì mà lời sấm truyền phán bảo, rằng sự vâng lời là tốt hơn bất kỳ của lễ tốt nhất (I Sam xv.22).
Nói một cách ngắn gọn, chúng ta huấn luyện họ, bằng mọi phương pháp nào, phải thuận theo một nguyên tắc của sự thờ phượng mà họ đã được nhận từ chính miệng của Ngài, và cần nói lời vĩnh biệt với mọi kiểu thờ phượng hư cấu.” (Calvin, “Sadolet’s Letter and Calvin’s Reply)
Trong bài giải kinh của ông trong phân đoạn Giăng 4:20-22 Calvin viết, Không có điều gì là gian ác hơn là việc sáng chế ra nhiều kiểu loại thờ phượng mà không theo thẩm quyền của Lời Đức Chúa Trời… chúng ta không nên cố gắng bằng bất cứ giá nào trong tôn giáo một cách cẩu thả và ngẫu nhiên bởi vì nếu không bởi chỉ duy sự hiểu biết về Đức Chúa Trời là ai, thì sự thờ phượng đó chỉ là một ảo tưởng hay thờ hình tượng. Mọi ý muốn tốt lành, như họ nói, đều bị đánh hạ bởi lời phán xét này, như là một tia sấm; vì chúng ta nhận biết từ nó, rằng con người làm mọi sự đều sai lầm, khi họ được dẫn dắt bởi ý kiến của chính họ mà không có Lời hay mạng lịnh của Đức Chúa Trời.
Như vậy mối quan ngại lớn của Calvin đó là sự sáng chế ra các kiểu cách thờ phượng mới mà không theo ý muốn vui thích của Đức Chúa Trời. Sự thờ phượng phải lẽ phải được mô tả và ra lịnh bởi Đức Chúa Trời. Hãy cẩn trọng cách mà bạn thờ phượng Đức Chúa Trời chí thánh!
Còn quan điểm của thần học cải chánh thì sao? Hãy xem các nhà thần học cải chánh đã đồng thanh nhận định trong Bản Xưng Nhận Đức Tin Westminster như sau: (WCF XXI:1-2)
1. Sự soi sáng tự nhiên cho thấy có một Đức Chúa Trời, Đấng cai quản và tể trị mọi sự, toàn thiện, và làm điều tốt cho muôn loài, cho nên phải được kính sợ, yêu thương, ca ngợi, kêu cầu, tin cậy, và phục vụ cách hết lòng, hết linh hồn và hết sức. Nhưng cách thờ phượng phải lẽ dành cho Đức Chúa Trời chân thật do chính Ngài đặt ra, và trong giới hạn ý chỉ được mặc khải của Ngài, hầu cho Ngài sẽ không được thờ phượng theo trí tưởng tượng cùng phương cách của con người, hoặc theo gọi ý của Sa-tan, dưới bất kỳ hình thức hữu hình nào, hoặc theo bất cứ cách thức nào không được chỉ định trong Kinh Thánh.
2. Thờ phượng tôn giáo phải được dâng lên cho Đức Chúa Cha, Con và Thánh Linh; và chỉ một mình Ngài mà thôi; không dâng lên cho thiên sứ, các thánh, hoặc bất cứ sinh vật nào: từ sau sự sa ngã, chẳng phải không có Đấng Trung Bảo; nhưng không có trung gian nào khác hơn là một mình Đấng Christ.
Cho nên, những người hướng dẫn chương trình thờ phượng, người giữ vai trò lãnh đạo Hội thánh của Đức Chúa Trời, hãy trung tín với sự dạy dỗ của Kinh Thánh và hãy nhận biết tầm quan trọng của sự thờ phượng của một Đức Chúa Trời chí thánh là Đức Chúa Trời xứng đáng nhận “sự tôn quí vinh hiển đời đời vô cùng về nơi Vua muôn đời, không hề hư nát, không thấy được, tức là Đức Chúa Trời có một mà thôi! A-men.” (I Ti-mô-thê 1:17).
Thêm nữa, chúng ta cần cẩn trọng với câu ví von việc thờ phượng như thế nào là tùy theo mỗi Hội thánh như “một người cha có nhiều người con, mỗi đứa thờ theo cách nào nó muốn.” Không, chúng ta, những người con phải thờ phượng theo cách Ngài muốn, và chỉ duy theo ý muốn Ngài mà thôi. Hãy nhớ về việc thờ phượng bị khước từ của Ca-in, của vua Sau-lơ!
Hãy đảm bảo rằng sự thờ phượng của hội thánh địa phương của bạn phải theo kinh thánh. Sola Scriptura!
Nguyễn Văn Hiếu