Người ta đang đi tìm quyền năng của Đức Chúa Trời trong các chương trình, phương pháp, và kỹ thuật, dù là trong bất cứ điều gì hay trong mọi điều khác đi nữa, mà không phải nơi Chúa đã đặt quyền năng Ngài ở đây thì đều là vô ích – đó chính là Lời Ngài.
Trích dẫn ngắn
“…đôi khi Đức Chúa Trời chọn chúng ta để ban phước và biến đổi chúng ta thành những người chính trực giữa những hoàn cảnh gớm ghiếc, thay vì thay đổi hoàn cảnh của chúng ta.
Sự thờ phượng không phải là âm nhạc. Sự thờ phượng là yêu mến Đức Chúa Trời. Sự thờ phượng là tôn kính Đức Chúa Trời. Sự thờ phượng là nhận biết Đức Chúa Trời rằng Ngài là ai, tôn thờ Ngài, vâng phục Ngài, sống cuộc đời tuyên xưng danh Ngài. Âm nhạc là một cách để chúng ta diễn đạt sự tôn thờ đó.
Sự truyền bá Phúc Âm phải luôn bắt đầu với sự thánh khiết của Đức Chúa Trời. Tội lỗi của con người. Sự đòi hỏi của luật pháp và hậu quả đời đời của điều ác.
Ma quỷ không chiến đấu với tôn giáo. Hắn quá tinh ranh về việc đó. Hắn đang chế ra một Cơ đốc giáo giả. Rất giống với Cơ đốc giáo thật mà nó khiến cho những Cơ đốc nhân tốt bụng sợ hãi khi phải lên tiếng chống lại nó.
Sống cho Đấng Christ trong đại dịch cũng như sống cho Ngài khi không có đại dịch. Trung tín, vững vãng, bình an, kiên trì nên là đặc trưng của tất cả các tín hữu, bất kể hoàn cảnh nào.
Khi chúng ta rao giảng Đấng Christ chịu đóng đinh trên thập tự, chúng ta không có lý do gì để nói cà lăm, cà lắp, hay do dự, hay xin lỗi; chẳng có điều gì trong Phúc Âm khiến cho chúng ta có bất kỳ nguyên do nào phải xấu hổ cả.
Đức Chúa Trời không muốn tôi đùa giỡn với tôn giáo. Ngài không muốn tôi thi thoảng ghé chơi Hội Thánh. Ngài muốn chính tôi – thân thể và linh hồn tôi.
Đức Chúa Trời ba ngôi là nền tảng của mọi điều khiến Cơ đốc giáo hiện hữu và tồn tại. Đó là điều tuyệt vời nhất mà chúng ta phải mang đến cho thế giới.