Cuộc đời của Cơ Đốc nhân là một sự kêu gọi đến với vinh hiển qua cuộc hành trình của sự đau khổ.
Trích dẫn
Đây nè
Một tín đồ có thể nghi ngờ về sự cứu rỗi của họ, nhưng họ sẽ không bao giờ nghi ngờ về sự thật đó là Đấng Christ là hy vọng duy nhất của họ.
“ Nếu bạn vẫn còn đi theo con đường tự làm hài lòng chính mình, thì bạn chỉ đang tự lừa dối bản thân nếu bạn nghĩ bạn đã đến với Đấng Christ “
Đây là Phúc Âm về sự từ bỏ bản thân, không phải sự hoàn thành ước nguyện trong đời. Đức tin thật trong Đấng Christ không phải muốn trở thành tất cả những gì mình mơ ước. Đến với Vương Quốc của Đức Chúa Trời nghĩa là đoạn tuyệt nguyện vọng của chính mình.
Nhiệm vụ bắt buộc của một tín đồ chân chính đối với những người tự xưng mình là Cơ Đốc nhân, nhưng lại chối bỏ Lời Chúa, và chối bỏ những nguyên tắc cơ bản của Phúc Âm, là phải tách ra khỏi họ.
Sự tể trị của Đức Chúa Trời nghĩa rằng Ngài chính là Duy Nhất. Chúa làm theo ý Ngài muốn, ở những nơi Ngài hài lòng, hài lòng ra sao, và cùng với những dân mà Ngài ưa thích.
Có một dạng Cơ đốc giáo thế gian ngày nay, mà nhìu người sỡ hữu, và họ nghĩ là mình đã có đủ – một Cơ đốc giáo rẻ tiền không xúc phạm một ai, và không đòi hỏi bất kì sự hy sinh trả giá, và cũng không đáng giá gì.
Chúng ta không chịu trách nhiệm trước Đức Chúa Trời về những linh hồn được cứu, nhưng chúng ta chịu trách nhiệm về Phúc Âm được rao giảng và cách chúng ta rao giảng nó.
Một người thật sự được cứu rỗi bởi ân điển Chúa không cần chứng minh rằng người ấy đang ở dưới nghĩa vụ quan trọng để phục vụ Đấng Christ. Đời sống mới bên trong họ nói lên tất cả. Họ không xem đó là gánh nặng, nhưng vui lòng đầu phục bản thân mình, thân thể, linh hồn và tâm linh cho Chúa.
Đức Chúa Trời thánh khiết khôn tả là Đấng vô cùng ghê tởm tội lỗi, Ngài chưa bao giờ được tạo ra bởi bất kỳ con cháu nào của A-đam.