Căn nguyên ban đầu của sự cứu rỗi của chúng ta đó là do sự tiền định của Đức Chúa Trời. Bản chất con người tự nhiên xem giáo lý này kỳ lạ và khó chấp nhận. Còn dị giáo thì im lặng và phân tách giáo lý này khỏi Phúc Âm.
Trích dẫn
Đây nè
Lời cầu nguyện linh nghiệm là kết quả của mối quan hệ với Chúa, chứ không phải là một kỹ thuật để giành lấy phước lành.
Một số người nhất định phải luôn có đồ ngọt và những tiện nghi; nhưng con cái của Đức Chúa Trời không mong muốn những điều này trong chừng mức thái quá. Chúng ta xin bánh hàng ngày, chứ không phải xin đường hàng ngày.
Cầu nguyện không phải là một nổ lực để khiến Đức Chúa Trời đồng ý với bạn hoặc đáp ứng cho những ham muốn ích kỷ của bạn, nhưng đó là một sự khẳng định quyền tể trị, sự công chính và uy nghiêm của Ngài và đó cũng là một sự rèn tập để cho những khao khát và mục đích của chúng ta thích hợp với ý muốn và vinh quang của Ngài.
Khi chúng ta không thể hiểu những suy nghĩ của Đức Chúa Trời, chúng ta có thể luôn tin cậy nơi tấm lòng của Ngài.
Sự thịnh vượng là một điều thương xót lớn, nhưng nghịch cảnh là một điều lớn lao hơn, nếu nó đưa chúng ta đến với Đấng Christ.
Nếu không có Phúc Âm, dù người ta có nhóm họp lại, và có tuyên bố khác đi nữa, thì nó cũng không thể là một Hội thánh đích thực.
Nếu không có một cái nhìn đúng đắn về Đức Chúa Trời, thì không thể tồn tại một cái nhìn đúng đắn về con người.