Vấn đề của chúng ta không phải là chúng ta không yêu bản thân đủ nhiều, vấn đề của chúng ta đó là chúng ta yêu bản thân quá nhiều.
Paul Washer
Hai ngày nên kiểm soát mọi thứ trong cuộc đời của chúng ta. Ngày mà Đấng Christ bị treo trên thập tự giá như một sự hy sinh chết thế cho tội lỗi của tôi và ngày mà tôi sẽ đứng trước Đức Chúa Trời và bị phán xét.
Nếu bạn sử dụng các phương tiện trần tục để thu hút con người, bạn sẽ thu hút những con người trần tục và bạn sẽ phải tiếp tục sử dụng các phương tiện trần tục lớn hơn để giữ họ trong hội thánh.
Ngày nay tôi thường nghe người ta nói rằng, chúng ta có rất nhiều người đến qua cửa trước của Hội thánh nhưng ngay khi họ bước vào, họ bỏ đi qua cửa sau và lý do họ không ở lại đó là vì chúng ta không môn đồ hóa họ.
Điều đó không đúng.
Lý do họ không ở lại Hội thánh đó là vì họ chưa bao giờ được tái sinh.
Thật phi lý khi nghĩ rằng một người có thể tin vào Đấng Christ với cả tấm lòng họ và rồi không hề có sự ảnh hưởng triệt để nào đến phần còn lại của đời sống họ.
Chúng ta phải hiểu rằng quyền tể trị của Đức Chúa Trời và lĩnh vực lao động cụ thể của chúng ta thường sẽ quyết định kết quả lao động của chúng ta… Những người đánh giá sức lao động của một giáo sĩ chỉ bằng những con số, thường là cân đo đong đếm sai lầm và nhìn qua một thấu kính lệch.
Nếu chúng ta hy vọng làm điều tốt cho những người mà chúng ta được sai đến và nếu chúng ta hy vọng có được sự chấp thuận của Đức Chúa Trời trong nỗ lực cố gắng, chúng ta phải chú tâm vào việc hiểu biết Lời Đức Chúa Trời và dành hết sức lực cần thiết để nghiên cứu, áp dụng nó vào đời sống của mình và dạy nó cho những người khác.
Câu hỏi không còn là, ‘Điều đó có đúng Kinh Thánh không?’ mà thay vào đó, ‘Nó có hoạt động không? Nó có tạo ra kết quả không?’ Đây là một quy tắc chết người mà người ta đang theo.
Cuộc chiến thuộc linh không phải là nhảy lên và la hét với ma quỷ mà là đầu tranh sống một đời sống thánh khiết để danh của Đấng Christ không bị bêu xấu và phạm thượng vì cớ bạn.