Khi chúng ta nói về sự thờ phượng, chúng ta đang nói về một điều gì đó mà chúng ta dâng lên cho Đức Chúa Trời.Thay vào đó, Cơ Đốc giáo hiện đại dường như cam kết với ý tưởng rằng Đức Chúa Trời nên ban cho chúng ta.
John MacArthur
Đây là Phúc Âm về sự từ bỏ bản thân, không phải sự hoàn thành ước nguyện trong đời. Đức tin thật trong Đấng Christ không phải muốn trở thành tất cả những gì mình mơ ước. Đến với Vương Quốc của Đức Chúa Trời nghĩa là đoạn tuyệt nguyện vọng của chính mình.
Tân Ước cho chúng ta biết rất nhiều về Giu-đa – đủ để hoàn thành hai điều: Thứ nhất, cuộc đời của Giu-đa nhắc nhở chúng ta rằng có thể ở gần Đấng Christ và kết hợp chặt chẽ với Ngài (bề ngoài) nhưng lại trở nên hoàn toàn chai lì trong tội lỗi. Thứ hai, Giu-đa nhắc nhở chúng ta rằng bất kể ai có thể phạm tội như thế nào, bất kể họ có mưu đồ phản bội Đức Chúa Trời bằng cách nào, mục đích của Đức Chúa Trời không thể bị cản trở. Ngay cả hành động phản bội tồi tệ nhất cũng hướng tới việc hoàn thành kế hoạch của Đức Chúa Trời. Kế hoạch tối cao của Đức Chúa Trời không thể bị lật đổ ngay cả bởi những âm mưu xảo quyệt nhất của những kẻ ghét Ngài.
Đức Chúa Trời không yêu cầu con người đầu tiên phải đối xử như thế nào nhưng phải tin. Những nỗ lực của con người trong cách cư xử đúng đắn luôn không đạt tiêu chuẩn hoàn hảo của Đức Chúa Trời, và do đó không ai có thể cứu mình bởi những việc làm tốt. Những việc làm tốt là kết quả của sự cứu rỗi (Ê-phê-sô.2:10), nhưng điều đó chẳng phải là biện pháp để nhận được sự cứu rỗi.
Chúng ta đã không làm gì để trở nên con nuôi của Đức Chúa Trời, và chúng ta cũng không thể làm gì để đánh mất nó.
Sự tự do của Cơ Đốc Nhân không phải nuông chiều theo ý muốn cá nhân, bèn là sự tự do trong việc kính sợ Chúa cách hết lòng, vui mừng, và tự nhiên nhất.
Sự thật là không quan trọng câu Kinh Thánh đó đã có ý nghĩ gì vớ tôi, bạn hay bất kì ai. Điều quan trọng là ý nghĩa gốc của câu Kinh Thánh đó.