EXPLORE TOPICS
EXPLORE AUTHORS

SEARCH BY KEYWORD

Câu Kinh Thánh Bị Bóp Méo Nhiều Nhất 

Giăng 3:16 là một trong những câu nổi tiếng nhất trong Kinh thánh. Nó cũng là một trong những câu bị xuyên tạc nhất trong Kinh Thánh. Hôm nay, R.C. Sproul giải thích câu này thực sự dạy về chiều sâu của tình yêu thương của Đức Chúa Trời trong sự cứu rỗi. 

Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời. 

Đây chắc chắn là câu nổi tiếng nhất trong Tân Ước. Đó là câu mà mọi người nhuộm đủ các loại màu sắc khác nhau và giơ cao biểu ngữ tại các sự kiện, Giăng 3:16. Đây có lẽ là câu bị bóp méo nhất trong toàn bộ Tân Ước bởi vì những người yêu thích tính phổ quát của câu này lại ghét tính đặc thù của câu này. Và hãy để tôi chỉ cho bạn điều đó. Nó bắt đầu bằng cách nói điều gì đó về tình yêu của Đức Chúa Trời và đối tượng của tình yêu của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời quá yêu cái gì? Thế gian. Và hãy để tôi hoàn thành điều này cho bạn. Theo cách hiểu đương thời về Giăng 3:16, Đức Chúa Trời yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Đấng Christ và cứu mọi người trên thế gian. 

Người ta rút ra từ câu văn này, một học thuyết về sự cứu rỗi phổ quát rằng Đức Chúa Trời yêu thế gian vô cùng, Ngài cứu rỗi tất cả mọi người, nhưng rõ ràng đó không phải là điều câu văn này nói. Và những người theo chủ nghĩa đặc thù (particularist) và người theo A-me-ni-us (Armenian) nói rằng Đức Chúa Trời yêu thế gian đủ để cung cấp một con đường cứu rỗi cho mọi người trong đó. Hãy loại bỏ học thuyết của chọn lựa này và học thuyết tiền định này. Giăng chương 3 cũng không nói điều đó. 

Thực chất, điều Giăng chương 3 nói là tình yêu của Đức Chúa Trời quá sâu xa và quá uyên thâm. Ngài yêu thế gian đủ để sai Con duy nhất của Ngài. Bây giờ, hãy để tôi nói cho bạn biết điều này KHÔNG có nghĩa là gì. Ngài không yêu thế gian đủ để gửi năm vị cứu tinh: Chúa Jesus, Đức Phật, Mô-ha-mét, Khổng Tử. Rằng nếu Chúa thực sự yêu thương, thì Ngài sẽ cung cấp nhiều người đại diện đến mức Ngài sẽ cung cấp một bữa tiệc cứu rỗi, nơi mọi người có thể tin vào tôn giáo của mình và điều đó không sao cả vì Chúa yêu cả thế gian đến mức Ngài không quá hẹp hòi, không độc quyền đến mức Ngài đòi hỏi niềm tin vào Đấng Christ. Vì Kinh Thánh không nói rằng Đức Chúa Trời yêu thế gian sao? Vâng, Kinh Thánh nói rằng Ngài yêu thế gian. Và Ngài yêu thế gian bao nhiêu? Đủ để sai Con độc sanh (monogenes) của Ngài. Đủ để ban cho Con độc sanh duy nhất của mình. 

Tôi cảnh báo mọi người rằng nếu đến cuối đời, nếu họ đứng trước Đức Chúa Trời, tốt hơn hết họ không nên nói: “Chúa ơi, tại sao Ngài không đủ yêu thương để ban cho 15 vị cứu tinh?” Hãy xem xét viễn cảnh này. Giả sử rằng thật sự có một Đức Chúa Trời trên thiên đàng. Và giả sử Đức Chúa Trời trên thiên đàng này đã tạo ra cả thế gian và mọi người trong đó. Và giả sử trong số các loài chim, cá và thú vật, Ngài đã dành vị trí cao quý nhất trong mọi tạo vật cho loài này, loài mà Ngài phú cho hình ảnh của Ngài, được gọi là con người. Và Ngài nói với họ, “Các ngươi sẽ nên Thánh, cũng như Ta là Thánh.” Và giả sử 15 phút sau khi Ngài tạo ra họ, họ nổi dậy chống lại Ngài. Sau khi Ngài nói, nếu ngươi làm điều này, ngươi sẽ chết. Và họ làm điều đó. Và Ngài nói, “Ồ, ta sẽ nói cho ngươi biết điều gì. Ta sẽ cung cấp một cách để thoát khỏi sự phán xét đó.” 

Và Ngài phán với Áp-ra-ham từ ngoại giáo, đem ông đến với chính Ngài, phán, “Ta sẽ đặt ngươi làm cha của một dân lớn.” Giả sử Ngài làm điều đó. Và sau đó Ngài ban phước cho tất cả con cháu của Áp-ra-ham và sau đó mở rộng ra cả một vương quốc và nói: “Qua dân tộc này, Ta sẽ ban phước cho cả thế gian.” Nhưng dân này liên tục chống lại Đức Chúa Trời. Và vì vậy, Chúa sai các nhà tiên tri đến những người này và bảo họ quay lại với Ngài, quay lại với Ngài như cách một người vợ/chồng không chung thủy quay lại với người bạn đời của họ và họ giết các nhà tiên tri. 

Và rồi cuối cùng, Đức Chúa Trời nói, “Ta sẽ nói cho các ngươi biết điều này. Ta yêu các ngươi nhiều đến nỗi mặc dù các ngươi là những người cứng cổ, nhưng ta sẽ sai Con độc sanh đời đời của ta đến thế gian này và ta sẽ ban Ngài cho các ngươi.” Và Ngài đã sai Con mình và dân chúng nổi lên chống lại Con Ngài và đóng đinh Ngài. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời yêu thương họ đủ trong tất cả những điều này, rằng trong khi họ đang hành động giết họ, Đức Chúa Trời lấy tội lỗi của dân Ngài và chuyển những tội lỗi đó sang Con của Ngài. Và nói, “Hãy nhìn xem, nếu các ngươi đặt lòng tin cậy nơi Ngài, nếu các ngươi thú nhận tội lỗi của mình và các ngươi tin nơi Ngài, nếu các ngươi hướng mắt nhìn về Đức Chúa Jesus và các ngươi làm điều đó, thì đây là điều sẽ xảy ra: không có sự chết, không có sự trừng phạt. Ta sẽ cho các ngươi sự sống đời đời không đau đớn, không nước mắt, không sự gian ác, không bóng tối.” 

Và giả sử Ngài đã làm điều đó. Liệu bạn có can đảm đến gặp Đức Chúa Trời và nói: “Chúa ơi, Ngài chưa làm đủ cho thế gian này. Tôi ghét Ngài.” Bạn có phải là một trong những người tức giận khi nghe nói rằng chỉ có một con đường duy nhất để đến với Chúa không? Câu hỏi là tại sao nên có một? Không phải tại sao chỉ có một. Đó là lý do tại sao có một duy nhất? Vâng, Đức Chúa Trời yêu thế gian đủ để sai một Người duy nhất. Nhưng hãy nghĩ về chiều sâu của tình yêu mà Đức Chúa Trời đã bày tỏ bằng cách ban cho chúng ta Đấng Christ, tên của Ngài không xứng đáng được nhắc đến cùng với tên của Mô-ha-mét, Đức Phật hay Khổng Tử hay bất kỳ ai khác vì Đức Chúa Trời có Con một từ đời đời, ngắm nhìn vinh hiển của Cha, đến từ trong lòng Cha, bị treo lên thập tự giá, hầu cho hễ ai tin cậy nơi Ngài thì không bị hư mất, nhưng được sự sống đời đời. 

 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *