EXPLORE TOPICS
EXPLORE AUTHORS

SEARCH BY KEYWORD

TÍNH CÁCH CỦA CHÚA THÁNH LINH: Bài giảng CH Spurgeon 

Bài giảng sau đây, được xuất bản với tựa đề “Tính cách của Đức Thánh Linh,” được trình bày vào sáng ngày Sa-bát, ngày 21 tháng Giêng năm 1855, bởi Mục sư CH Spurgeon, tại Nhà nguyện Phố New Park, Southwark. 

Ta lại sẽ nài xin Cha, Ngài sẽ ban cho các ngươi một Đấng Yên-ủi khác, để ở với các ngươi đời đời, tức là Thần lẽ thật, mà thế gian không thể nhận lãnh được, vì chẳng thấy và chẳng biết Ngài; nhưng các ngươi biết Ngài, vì Ngài vẫn ở với các ngươi và sẽ ở trong các ngươi.”—Giăng 14:16, 17. 

BẠN sẽ ngạc nhiên khi nghe tôi thông báo rằng sáng nay tôi không có ý định nói bất cứ điều gì về Đức Thánh Linh là Đấng An Ủi. Tôi đề nghị dành điều đó cho một Bài giảng đặc biệt tối nay. [1] Trong bài giảng này, tôi sẽ cố gắng giải thích và nhấn mạnh một số giáo lý khác mà tôi tin rằng đã được dạy rõ ràng trong phân đoạn này và tôi hy vọng Đức Thánh Linh của Đức Chúa Trời có thể mang lại lợi ích cho linh hồn chúng ta. John Newton đã từng nói rằng có một số cuốn sách mà ông ấy không thể đọc được, chúng rất hay và đúng; nhưng, ông ấy nói, “chúng là những cuốn sách chỉ đáng nửa xu; – bạn phải đọc rất nhiều về số lượng trước khi bạn chiếm bất kỳ giá trị nào [về kiến thức]; có những cuốn sách khác bằng bạc và những cuốn sách khác bằng vàng, nhưng tôi có một cuốn sách là sổ ghi chép ngân hàng; và mỗi tờ là một tờ tiền có giá trị to lớn.” Vì vậy, tôi phát hiện ra với phân đoạn Kinh Thánh này nó giống như việc tôi có một tấm ngân phiếu với mệnh giá lớn đến nỗi tôi không thể tính nỗi hết trong sáng nay. Lẽ ra tôi phải giữ bạn vài giờ trước khi tôi có thể tiết lộ cho bạn toàn bộ giá trị của lời hứa quý giá này—một trong những điều cuối cùng mà Đấng Christ đã ban cho dân Ngài. 

Tôi mời các bạn chú ý đến đoạn này, vì chúng ta sẽ tìm thấy trong đó một số hướng dẫn về bốn điểm, thứ nhất, liên quan đến tính cách thực sự và đúng đắn của Đức Thánh Linh; thứ hai, liên quan đến tính hợp nhất của Ba Ngôi vinh quang trong công việc cứu rỗi chúng ta; thứ ba, chúng ta sẽ tìm ra điều gì đó để thiết lập giáo lý về sự ngự trị của Đức Thánh Linh trong linh hồn của tất cả các tín đồ; và thứ tư, chúng ta sẽ tìm ra lý do tại sao tâm trí xác thịt từ chối Đức Thánh Linh. 

  1. Trước hết, chúng ta sẽ có một số hướng dẫn nhỏ liên quan đến TÍNH CÁCH đích thực của THÁNH LINH. Chúng ta đã quá quen nói về ảnh hưởng của Đức Thánh Linh, cũng như các hoạt động và ân điển thiêng liêng của Ngài, đến nỗi chúng ta có khuynh hướng quên rằng Đức Thánh Linh thực sự và thực sự là một thân vị (a person)—rằng Ngài là một thực thể—một sự tồn tại; hay như những người theo thuyết Ba Ngôi chúng ta thường nói, một ngôi vị trong thuộc tính (essence) của Thiên Chúa. Tôi e rằng, mặc dù chúng ta không biết điều đó, nhưng chúng ta đã có thói quen coi Đức Thánh Linh là sự phát xuất từ Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con, nhưng không phải là chính Ngài. Tôi biết thật không dễ dàng để mang trong tâm trí chúng ta ý tưởng về Chúa Thánh Linh như một thân vị (a person). Tôi có thể nghĩ về Đức Chúa Cha như một thân vị, bởi vì những hành động của Ngài như tôi có thể hiểu được. Tôi thấy Ngài treo muôn tinh tú trên bầu trời; Tôi thấy Ngài quấn một vùng biển mới sinh trong dải bóng tối; Tôi biết chính Ngài là Đấng đã tạo nên những giọt mưa đá, là Đấng dẫn dắt các vì sao bằng các đạo quân của chúng và gọi chúng bằng tên của chúng, tôi có thể hình dung Ngài là một người vì tôi nhìn thấy các hoạt động của Ngài. Tôi có thể nhận ra Chúa Giê-xu, Con Người, là một con người có thật, vì Người là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi. Tôi không cần phải tưởng tượng quá nhiều để hình dung ra em bé ở Bết-lê-hem, hay nhìn thấy “Những người đau buồn và quen biết với đau buồn;” của Vua của các vị tử đạo, khi ngài bị ngược đãi trong dinh Phi-lát, hoặc bị đóng đinh vào cây thập tự bị nguyền rủa vì tội lỗi của chúng ta. Đôi khi tôi cũng không thấy khó khăn để nhận ra con người của Chúa Giê-xu của tôi đang ngồi trên ngai của Ngài trên thiên đàng; hoặc khoác trên mình những đám mây và đeo vương miện của mọi tạo vật, kêu gọi trái đất phán xét và triệu tập chúng ta để nghe bản án cuối cùng của chúng ta. Nhưng khi tôi tiếp xúc với Đức Thánh Linh, các hoạt động của Ngài quá bí ẩn, các việc làm của Ngài quá bí mật, các hành vi của Ngài quá xa rời mọi thứ thuộc về giác quan và thể xác, đến nỗi tôi không thể dễ dàng hiểu được ý định của Ngài là một thân vị, nhưng Ngài đích thực là một thân vị. Đức Thánh Linh không phải là một ảnh hưởng, một sự phát xuất, một dòng chảy của điều gì đó tuôn chảy từ Đức Chúa Cha, mà Ngài là một thân vị có thật giống như Đức Chúa Con hoặc Đức Chúa Cha. Sáng nay tôi sẽ cố gắng một chút để thiết lập giáo lý, và cho bạn thấy lẽ thật của nó—rằng Đức Chúa Thánh Linh thực sự là một thân vị.

Bằng chứng đầu tiên chúng ta sẽ thu thập từ hồ báp-tem thánh. Hãy để tôi đưa bạn xuống, như tôi đã đưa những người khác, xuống hồ bơi, hiện đã được che lại rồi, nhưng tôi ước gì bạn có thể thấy trước mắt cái hồ này. Để tôi đưa bạn đến hồ báp-tem, nơi các tín đồ nhân danh Chúa Giê-xu, và bạn sẽ nghe tôi phát ngôn những lời trang trọng, “Tôi báp-tem anh trong danh” – hãy đánh dấu, “trong danh” [“in the name” số ít], không phải các danh [names],— “của Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Linh.” Mỗi người được báp-tem theo hình thức thực sự được quy định trong Kinh thánh, phải là trong danh Ba Ngôi Hiệp Một: nếu không, phép bép-tem của anh ta là một trò hề và dối trá, và bản thân anh ta bị coi là một kẻ lừa dối và đạo đức giả trước mặt Chúa. Như Đức Chúa Cha được nhắc đến, và Đức Chúa Con được nhắc đến, thì Đức Chúa Thánh Linh cũng vậy, và toàn bộ được tóm tắt là một Chúa Ba Ngôi trong sự hiệp nhất, bởi nó được nói, không phải những cái danh (names), mà là “danh” [trong số ít], danh vinh quang, danh Giê-hô-va, “của Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con và Đức Thánh Linh.” Hãy để tôi nhắc bạn rằng điều tương tự cũng xảy ra mỗi khi bạn được giải tán khỏi nhà thờ. Khi mục sư công bố lời chúc phước long trong trong bế mạc, chúng tôi thường nhân danh anh chị em cầu xin tình yêu của Chúa Giê-xu Christ, ân sủng của Đức Chúa Cha và sự thông công của Chúa Thánh Linh, và do đó, theo cách thức sứ đồ, chúng tôi phân biệt rõ ràng giữa những người được cử hành rằng chúng ta tin Đức Chúa Cha là một thân vị, Đức Chúa Con là một thân vị và Đức Thánh Linh là một thân vị. Nếu không có bằng chứng nào khác trong Kinh Thánh, tôi nghĩ những điều này là đủ cho mọi người nhạy cảm. Người ấy sẽ thấy rằng nếu Đức Thánh Linh chỉ là một ảnh hưởng đơn thuần, thì Ngài sẽ không được nhắc đến cùng với hai Thân vị mà tất cả chúng ta đều thừa nhận là những Thân vị có thật và đúng đắn. 

Một lập luận thứ hai phát sinh từ thực tế, rằng Đức Thánh Linh đã thực sự xuất hiện trên trái đất. Thần vĩ đại đã tự biểu hiện cho con người; Ngài đã khoác lên mình một hình dạng, vì vậy trong khi người phàm không nhìn thấy Ngài, thì Ngài đã che giấu vẻ ngoài đến mức Ngài được nhìn thấy, theo như vẻ ngoài đó, bởi con mắt của tất cả những kẻ si tình. Thấy bạn Chúa Giê-xu Christ Cứu Chúa của chúng tôi? Có dòng sông Giô-đanh, với những bờ vững chãi, và những cây liễu xủ tơ khi héo úa. Chúa Giê-xu Christ, Con Đức Chúa Trời, xuống dòng nước, và Giăng Báp-tít thánh thiện, dìm ngài xuống những ngọn sóng. Các cửa thiên đàng được mở ra; một sự xuất hiện kỳ diệu xuất hiện, một ánh sáng rực rỡ tỏa sáng từ bầu trời, sáng hơn cả mặt trời về tất cả sự hùng vĩ của nó, và một thứ gì đó mà bạn nhận ra là một con chim bồ câu hạ xuống trong một làn sóng vinh quang mà bạn nhận ra là một con chim bồ câu. Nó ngự trên Chúa Giê-xu—nó ngự trên đầu thiêng liêng của ngài, và khi các họa sĩ xưa đặt một vầng hào quang quanh trán của Chúa Giê-xu, thì Đức Thánh Linh cũng tỏa hào quang quanh khuôn mặt của ngài, Đấng đã đến để hoàn thành mọi điều Công bình, và do đó bắt đầu với các giáo lễ báp têm Đức Thánh Linh được xem như một con chim bồ câu, để đánh dấu sự thuần khiết và dịu dàng của Ngài, và Ngài từ trời xuống như chim bồ câu để cho thấy rằng Ngài chỉ từ trên trời mà xuống. Đây cũng không phải là lần duy nhất Đức Thánh Linh hiện ra trong một hình dạng có thể nhìn thấy được. Bạn để ý rằng nhóm môn đồ đang tụ họp với nhau trong một căn phòng cao, họ đang chờ đợi những phước lành đã hứa, dần dần nó sẽ đến. Nghe đây! có tiếng như tiếng gió thổi ào ào, ùa vào khắp nhà nơi họ đang ngồi, và họ kinh ngạc nhìn quanh, tự hỏi điều gì sẽ xảy ra tiếp theo. Ngay sau đó, một ánh sáng rực rỡ xuất hiện, chiếu sáng trên đầu mỗi người: những lưỡi lửa rời rạc đậu trên họ. Những sự xuất hiện kỳ diệu của gió và lửa này là gì nếu không phải là sự thể hiện của Đức Thánh Linh trong thân vị thực sự của Ngài? Tôi nói sự thật về ngoại hình biểu hiện rằng Ngài phải là một thân vị. Một ảnh hưởng (influence) không thể xuất hiện—một thuộc tính (attribute) không thể xuất hiện: chúng ta không thể nhìn thấy các thuộc tính—chúng ta không thể nhìn thấy các ảnh hưởng. Khi đó Đức Thánh Linh phải là một thân vị; kể từ khi Ngài được nhìn thấy bởi đôi mắt của người phàm, và được nhận thức bởi ý nghĩa của người phàm. 

Một bằng chứng khác là từ thực tế, trong Kinh thánh, những phẩm chất cá nhân được gán cho Đức Thánh Linh. Trước tiên, hãy để tôi đọc cho bạn nghe một phân đoạn trong đó Đức Thánh Linh được nói đến là có sự hiểu biết (understanding). Trong Thư tín thứ nhất gửi cho người Cô-rinh-tô, chương 2, bạn sẽ đọc Ấy là sự mắt chưa thấy, tai chưa nghe, và lòng người chưa nghĩ đến, nhưng Đức Chúa Trời đã sắm sẵn điều ấy cho những người yêu mến Ngài. EsIs 64:4; ICo1Cr 65:17  

Đức Chúa Trời đã dùng Đức Thánh Linh để bày tỏ những sự đó cho chúng ta, vì Đức Thánh Linh dò xét mọi sự, cả đến sự sâu nhiệm của Đức Chúa Trời nữa. Vả, nếu không phải là thần linh trong lòng người, thì ai biết sự trong lòng người? Cũng một lẽ ấy, nếu không phải là Thánh Linh của Đức Chúa Trời, thì chẳng ai biết sự trong Đức Chúa Trời.” Ở đây bạn thấy một sự hiểu biết—một quyền năng hiểu biết được gán cho Đức Thánh Linh. Bây giờ, nếu có bất kỳ người nào ở đây có đầu óc phi lý đến mức họ sẽ gán thuộc tính này cho thuộc tính khác, và sẽ nói về một ảnh hưởng đơn thuần có sự hiểu biết, thì tôi từ bỏ mọi tranh luận. Nhưng tôi tin rằng mọi người có lý trí sẽ thừa nhận rằng khi bất cứ điều gì được cho là có hiểu biết thì nó phải là một sự tồn tại – trên thực tế, nó phải là một thân vị. Trong chương 12, câu 11 của cùng Thư tín đó, bạn sẽ tìm thấy một ý muốn (will) được gán cho Đức Thánh Linh. “Mọi điều đó là công việc của đồng một Đức Thánh Linh mà thôi, theo ý Ngài muốn, phân phát sự ban cho riêng cho mỗi người. Vì vậy, rõ ràng là Thánh Linh có ý chí. Ngài không đến từ Đức Chúa Trời chỉ đơn giản là theo ý muốn của Đức Chúa Trời, mà Ngài có ý chí của riêng mình, ý chí này luôn phù hợp với ý muốn của Đức Giê-hô-va vô hạn, nhưng tuy nhiên, khác biệt và riêng biệt; do đó, tôi nói anh ấy là một người. Trong một văn bản khác, sức mạnh (power) được gán cho Đức Thánh Linh, và sức mạnh là thứ chỉ có thể được gán cho một sự tồn tại. Trong Rô-ma 15:13 có viết, Vậy xin Đức Chúa Trời của sự trông cậy, làm cho anh em đầy dẫy mọi điều vui vẻ và mọi điều bình an trong đức tin, hầu cho anh em nhờ quyền phép Đức Thánh Linh được dư dật sự trông cậy!” Tôi không cần nhấn mạnh vào điều đó, bởi vì điều hiển nhiên là bất cứ nơi nào bạn tìm thấy sự hiểu biết, ý chí và sức mạnh, bạn cũng phải tìm thấy sự tồn tại; nó không thể chỉ là một thuộc tính, nó không thể là một phép ẩn dụ (metaphor), nó không thể là một ảnh hưởng được nhân cách hóa; nhưng đó phải là một thân vị. 

Nhưng tôi có một bằng chứng mà có lẽ sẽ nói với bạn nhiều hơn bất kỳ bằng chứng nào khác. Các hành vi và việc làm được gán cho Đức Thánh Linh; do đó Ngài phải là thân vị. Bạn đã đọc trong chương đầu tiên của Sách Sáng Thế Ký, rằng Thánh Linh ngự trị trên bề mặt trái đất, khi nó vẫn còn hỗn loạn và lộn xộn. Thế giới này đã từng là một khối vật chất hỗn độn; không có trật tự; nó giống như thung lũng tối tăm và bóng chết. Đức Chúa Thánh Linh dang rộng đôi cánh trên nó; Ngài đã gieo mầm sống vào đó; những mầm mống mà từ đó tất cả chúng sinh mọc lên đều do Ngài cấy ghép; Ngài đã tẩm bổ cho trái đất để nó có khả năng sống. Vì vậy Ngài quả hẵn là một thân vị là đấng mang lại trật tự từ sự hỗn độn; chắc hẳn Ngài là một sự tồn tại bay vận hành trên thế giới này và biến nó thành như bây giờ.  

Nhưng chúng ta không đọc trong Kinh thánh điều gì đó nhiều hơn về Đức Thánh Linh sao? Vâng, chúng tôi được biết rằng “những người thánh ngày xưa đã nói khi họ được Đức Thánh Linh cảm động.” Khi Môi-se viết Ngũ kinh, Đức Thánh Linh đã di chuyển bàn tay của ông, khi Đa-vít viết Thi thiên, và chơi âm nhạc ngọt ngào trên đàn hạc của mình, chính Đức Thánh Linh đã ban cho các ngón tay của ông chuyển động Seraphic; khi Sa-lô-môn thốt ra những lời trong Châm ngôn khôn ngoan, hoặc khi ông hát Bài thánh ca tình yêu, thì chính Đức Thánh Linh đã ban cho ông những lời tri thức và những bài thánh ca của sự sung sướng. Ah! và ngọn lửa nào đã chạm vào môi của nhà hùng biện Ê-sai? Bàn tay nào đã đến với Đa-ni-ên? Điều gì có thể làm cho Giê-rê-mi buồn rầu đến thế? hay điều gì đã chắp cánh cho Ê-xê-chi-ên, và khiến ông giống như một con đại bàng, bay cao vào những điều bí ẩn và nhìn thấy những điều chưa biết hùng vĩ ngoài tầm với của chúng ta? Ai đã biến A-mốt, người chăn cừu, thành một nhà tiên tri? Ai đã dạy A-ghê thô lỗ phát ngôn những câu sấm của mình? Ai đã chỉ cho Ha-ba-cúc những con ngựa của Đức Giê-hô-va diễu hành trên mặt nước? hay ai đã khơi dậy tài hùng biện cháy bỏng của Na-hum? Ai đã khiến Ma-la-chi đóng cuốn sách lại bằng cách lẩm bẩm lời rủa sả? Ai đã từng ở trong số này, ngoại trừ Đức Thánh Linh? Và đó không phải là một người đã nói trong và thông qua những nhân chứng cổ xưa này sao? Chúng ta phải tin điều đó. Chúng ta không thể không tin vào điều đó, khi chúng ta nhớ lại rằng “những người thánh xưa đã nói khi họ được Đức Thánh Linh cảm động.” 

Và khi nào thì Đức Thánh Linh không còn ảnh hưởng đến loài người nữa? Chúng tôi thấy rằng Ngài ấy vẫn giao thông với các tôi tớ của mình và với tất cả các thánh đồ của Ngài. Lật sang sách Công vụ, bạn sẽ thấy rằng Đức Thánh Linh phán: “Hãy để riêng Phao-lô và Ba-na-ba cho ta để làm công việc.” Tôi chưa bao giờ nghe nói về một thuộc tính (attribute) nói một điều như vậy. Đức Thánh Linh phán cùng Phi-e-rơ rằng: Hãy đi đến cùng thầy đội, điều ta đã tẩy sạch, điều đó chẳng phải là dơ dáy nữa. Đức Thánh Linh cất Phi-líp đi sau khi ông làm báp têm cho viên hoạn quan, và đem ông đến một nơi khác; và Đức Thánh Linh phán cùng Phao-lô rằng: Ngươi chớ vào thành đó, nhưng phải rẽ qua một thành khác. Và chúng ta biết rằng Đức Thánh Linh đã bị A-na-nia và Sa-phi-ra lừa dối, khi người ta nói: “Ngươi không lừa dối loài người, mà lừa dối Đức Chúa Trời.” Một lần nữa, sức mạnh mà chúng ta cảm thấy hàng ngày, những người được kêu gọi đi rao giảng—điều kỳ diệu khiến môi miệng chúng ta trở nên có sức thuyết phục—sức mạnh mang đến cho chúng ta những suy nghĩ giống như những chú chim đến từ một miền xa xôi, không phải bản địa của tâm hồn chúng ta—rằng ảnh hưởng mà đôi khi tôi cảm thấy một cách kỳ lạ, nếu nó không mang lại cho tôi thơ ca và tài hùng biện, nó sẽ mang lại cho tôi sức mạnh mà tôi chưa từng cảm thấy trước đây, và nâng tôi lên trên đồng loại của mình—sự uy nghiêm mà Ngài khoác cho các tôi tớ của Ngài, cho đến khi ở giữa của trận chiến họ la lớn, aha! giống như chiến mã của Gióp, và tự di chuyển như những con thủy quái trong nước—sức mạnh đó mang lại cho chúng ta quyền lực đối với loài người, và khiến họ ngồi yên lắng nghe như thể tai họ bị xiềng xích, như thể họ bị mê hoặc bởi sức mạnh của một số người có phép thuật—sức mạnh đó phải đến từ một thân vị, nó phải đến từ Đức Thánh Linh. 

Nhưng không phải Kinh thánh đã nói, và chúng ta không cảm thấy điều đó sao, thưa anh em thân mến, rằng chính Đức Thánh Linh là Đấng tái sinh linh hồn? Chính Đức Thánh Linh làm cho chúng ta sống động. “Ngài đã khiến cho nó sống lại là người đã chết trong sự phạm lỗi và tội lỗi.” Chính Chúa Thánh Linh truyền mầm sống đầu tiên, thuyết phục chúng ta về tội lỗi, về sự công chính và về sự phán xét sắp đến. Và không phải là Chúa Thánh Linh, sau khi ngọn lửa đó được thắp lên, vẫn thổi hơi thở của miệng Ngài và giữ cho nó tồn tại hay sao? Tác giả của nó là người bảo tồn nó. Ồ! có thể nói rằng chính Đức Thánh Linh đấu tranh trong linh hồn con người, chính Đức Thánh Linh đưa họ đến chân núi Si-na-i, rồi dẫn họ vào nơi ngọt ngào gọi là Đồi Sọ—có thể nói rằng Ngài làm tất cả những điều này, nhưng không phải là thân vị? Nó có thể được nói, nhưng nó phải được nói bởi những kẻ ngu ngốc; vì anh ta không bao giờ có thể là một người khôn ngoan có thể cho rằng những điều này có thể được thực hiện bởi bất kỳ ai khác ngoài một Thân vị vinh hiển—một sự tồn tại thần thánh (a divine existence). 

Cho phép tôi cung cấp cho bạn một bằng chứng nữa, và tôi sẽ làm được. Một số cảm xúc (feelings) được gán cho Đức Thánh Linh, điều này chỉ có thể hiểu được khi giả định rằng Ngài thực sự là một thân vị. Trong chương 4 của sách Ê-phê-sô, câu 30, có nói rằng Đức Thánh Linh có thể bị làm buồn: “Chớ làm buồn Thánh Linh của Đức Chúa Trời, nhờ đó các ngươi được ấn chứng cho đến ngày cứu chuộc.” Trong Ê-sai, chương 63:5-10 người ta nói rằng Đức Thánh Linh có thể nổi giận: “Nhưng họ đã nổi loạn và làm phật ý Đức Thánh Linh của Ngài, vì vậy Ngài trở thành kẻ thù của họ và Ngài đã chiến đấu chống lại họ.” Trong Công vụ, chương 7:51, bạn đọc rằng Đức Thánh Linh có thể bị chống lại: “Các ngươi cứng cổ, không cắt bì trong lòng và tai, các ngươi luôn chống lại Đức Thánh Linh; như tổ tiên của bạn đã làm, vì vậy các ngươi cũng vậy.” Và trong chương 5, câu 9 của cùng sách đó, bạn sẽ thấy rằng Đức Thánh Linh có thể bị cám dỗ. Chúng tôi được biết rằng Phi-e-rơ đã nói với A-na-nia và Sa -phi-ra, “Làm sao mà các ngươi lại đồng mưu với nhau để thử [cám dỗ] Thánh Linh của Chúa?” Bây giờ, những thứ này không thể là những cảm xúc có thể được gán cho một phẩm chất hoặc một nguồn gốc mà chúng phải được hiểu là có liên quan đến một thân vị; một ảnh hưởng không thể đau buồn; đó phải là một thân vị có thể đau buồn, phật ý hoặc chống cự. 

Và bây giờ, các anh em thân mến, tôi nghĩ rằng tôi đã hoàn toàn thiết lập quan điểm về tính cách của Đức Thánh Linh; giờ đây, hãy cho phép tôi, một cách nghiêm túc nhất, nhấn mạnh với các bạn về sự cần thiết tuyệt đối của việc tuân theo giáo lý về Chúa Ba Ngôi. Tôi biết một người đàn ông, hiện giờ anh ấy là một mục sư tốt của Chúa Giê-xu Christ, và tôi tin rằng anh ấy đã từng như vậy trước khi quay sang tà giáo—anh ấy bắt đầu nghi ngờ về thần tính vinh hiển của Chúa phước hạnh của chúng ta, và trong nhiều năm anh ấy đã rao giảng giáo lý dị giáo, cho đến khi Một ngày nọ, anh tình cờ nghe được một mục sư già rất lập dị thuyết giảng từ đoạn văn, “Nhưng ở đó, Chúa vinh quang sẽ ở với chúng ta một nơi có sông và suối rộng, ở đó sẽ không có mái chèo chèo, và con tàu dũng cảm sẽ không đi qua đó. Những dây buộc của bạn bị lỏng: họ không thể củng cố cột buồm của mình, họ không thể giương buồm.” Bây giờ, vị mục sư già nói, “bạn từ bỏ Chúa Ba Ngôi, và dây buộc của bạn bị lỏng, bạn không thể củng cố cột buồm của mình. Một khi từ bỏ học thuyết của Ba Ngôi, và tất cả các giải quyết của bạn đã biến mất. Cột buồm của bạn, lẽ ra phải là điểm tựa cho con tàu của bạn, lại là một cột ọp ẹp và rung lắc.” Một phúc âm không có Chúa Ba Ngôi!—đó là một kim tự tháp được xây dựng trên đỉnh của nó. Một phúc âm không có Chúa Ba Ngôi!—nó là một sợi dây cát không thể giữ lại với nhau. Một phúc âm không có Chúa Ba Ngôi!—thì quả thực, Sa-tan có thể lật đổ phúc âm đó. Nhưng, hãy cho tôi một phúc âm với Chúa Ba Ngôi, và sức mạnh của địa ngục không thể thắng được nó; không ai có thể lật đổ nó được nữa, giống như một bong bóng có thể chẻ đôi một tảng đá, hay một chiếc lông chim có thể bẻ đôi một ngọn núi. Hãy suy nghĩ về ba ngôi vị, và bạn có cốt tủy của mọi thần tính. Chỉ biết Cha, và biết Con, và biết Thánh Linh là Một, thì mọi sự sẽ hiện ra rõ ràng. Đây là chìa khóa vàng mở ra những bí mật của tự nhiên; đây là manh mối mượt mà của mê cung bí ẩn, và người nào hiểu được điều này, sẽ sớm hiểu được nhiều điều mà con người có thể biết. 

  1. Bây giờ là điểm thứ hai – LỰC LIÊN KẾT (the UNITED AGENCY) của Ba Thân Vị trong công việc cứu rỗi chúng ta. Nhìn vào văn bản, và bạn sẽ tìm thấy tất cả ba người được đề cập. “Ta,”—tức là Con—“sẽ xin Cha, và Ngài sẽ ban cho các ngươi một Đấng An Ủi khác.” Có ba Thân vị được đề cập, tất cả họ đều làm điều gì đó cho sự cứu rỗi của chúng ta. “Ta sẽ cầu nguyện,” Đức Chúa Con nói. “Ta sẽ sai,” Chúa Cha nói. Đức Thánh Linh phán: “Ta sẽ an ủi.” Giờ đây, chúng ta hãy dành một chút thời gian thảo luận về chủ đề kỳ diệu này—sự hợp nhất của Ba Ngôi liên quan đến mục đích vĩ đại là sự cứu rỗi của những người được chọn. Khi Đức Chúa Trời lần đầu tiên tạo ra con người, Ngài nói: “Chúng ta hãy tạo ra con người”, không phải để ta làm, mà là “chúng ta hãy tạo ra con người theo hình ảnh của chính mình.” Đấng Elohim của giao ước nói với nhau, “Chúng ta hãy hợp nhất trở thành Đấng Tạo Hóa của loài người.” Vì vậy, khi ở các thời đại đã xa trong cõi vĩnh hằng, họ nói, “Chúng ta hãy cứu loài người.” Không phải Chúa Cha đã nói, “Hãy để Ta cứu loài người’, mà là ba ngôi đồng thanh đồng ý, “Chúng ta hãy cứu loài người.” Đối với tôi, đó là một nguồn an ủi ngọt ngào, khi nghĩ rằng không phải một thân vị nào trong Ba Ngôi được ký kết cho sự cứu rỗi của tôi; không chỉ đơn giản là một thân vị của Ba Ngôi Đức Chúa Trời thề rằng Ngài sẽ cứu chuộc tôi, mà đó là Ba Ngôi Vinh Hiển Hiệp Một Chân Thần, và cả ba cùng nhau tuyên bố, “Chúng ta sẽ cứu loài người.”

Bây giờ, hãy quan sát ở đây, rằng mỗi Thân vị được cho là thực hiện một nhiệm vụ riêng biệt. “Con sẽ cầu nguyện,” Chúa Con nói – đó là sự cầu thay. “Ta sẽ sai” Chúa Cha nói – đó là quyên góp. “Ta sẽ an ủi,” Đức Thánh Linh phán—đó là ảnh hưởng siêu nhiên. Ồ! nếu chúng ta có thể nhìn thấy ba ngôi vị của Đức Chúa Trời, chúng ta nên nhìn thấy một trong số họ đứng trước ngai vàng với đôi tay dang rộng ngày đêm khóc, ‘Lạy Chúa, còn bao lâu nữa?’ Chúng ta sẽ thấy một chiếc thắt lưng bằng U-rim và Thum-min, những viên đá quý, trên đó có viết tên mười hai chi tộc Y-sơ-ra-ên; chúng ta nên nhìn thấy Ngài kêu cầu Cha của Ngài: “Chớ quên những lời hứa của Ngài, chớ quên giao ước của Ngài,” chúng ta nên nghe Ngài nhắc đến những nỗi buồn của chúng ta và nói lên những nỗi buồn của chúng ta thay cho chúng ta, vì Ngài là Đấng cầu thay cho chúng ta. Và nếu chúng ta nhìn thấy Đức Chúa Cha, chúng ta sẽ không nhìn thấy Ngài như một khán giả bơ phờ và nhàn rỗi về sự cầu thay của Đức Chúa Con, nhưng chúng ta nên nhìn thấy Ngài với đôi tai chăm chú lắng nghe từng lời của Chúa Giê-xu và chấp nhận mọi lời thỉnh cầu. Đức Thánh Linh ở đâu mọi lúc? Có phải Ngài ấy đang nói dối? Ồ không, Ngài đang vận hành trên trái đất, và khi nhìn thấy một linh hồn mệt mỏi, Ngài nói: “Hãy đến với Chúa Giê-xu, Ngài sẽ cho bạn được yên nghỉ.” Khi nhìn thấy một đôi mắt đẫm lệ, Ngài lau nước mắt và bảo người than khóc tìm kiếm sự an ủi trên thập tự giá. Khi nhìn thấy tín đồ trong cơn bão tố, Ngài cầm lái linh hồn anh ấy và nói lời an ủi, Ngài giúp đỡ những người có trái tim tan nát và băng bó vết thương của họ; và luôn trong sứ mệnh thương xót của mình, Ngài bay khắp thế giới, hiện diện ở mọi nơi. Hãy xem cách Ba Ngôi làm việc cùng nhau. Sau đó, đừng nói, “Tôi biết ơn Đức Chúa Con,” – bạn nên như vậy, nhưng Đức Chúa Con không cứu bạn hơn Đức Chúa Cha. Đừng tưởng tượng rằng Đức Chúa Cha là một bạo chúa vĩ đại, và Đức Chúa Con phải chết để được thương xót. Đó không phải là để làm cho tình yêu của Chúa Cha tuôn chảy đến dân sự của Ngài. Ôi không! Ngôi này phải yêu mến ngang bằng với Ngôi kia; cả Ba Ngôi gắn liền với mục đích vĩ đại là giải cứu những người được chọn khỏi sự nguyền rủa. 

Nhưng bạn phải lưu ý một điều khác trong phân đoạn của tôi, điều này sẽ cho thấy sự hợp nhất đầy phước hạnh của cả ba—Ngôi này hứa với Ngôi kia. Đức Chúa Con nói, “Con sẽ cầu nguyện Cha.” “Tốt lắm,” các môn đồ có thể đã nói, “Chúng tôi có thể tin cậy nơi thầy về điều đó.” “Và Ngài ấy sẽ ban xuống cho ngươi.” Bạn thấy đây là Đức Chúa Con ký kết một hiệp thay cho Cha. “Ngài sẽ gửi cho bạn một Đấng an ủi khác.” Cũng có một mối ràng buộc nhân danh Chúa Thánh Linh. “Và Ngài sẽ ở bên các ngươi mãi mãi.” Đấng này nói thay Đấng kia, và làm sao họ có thể làm được nếu có bất kỳ sự bất đồng nào giữa họ? Nếu một Đấng muốn cứu, còn Đấng kia không, họ không thể hứa thay cho nhau. Nhưng bất cứ điều gì Đức Chúa Con nói, thì Đức Chúa Cha lắng nghe, bất cứ điều gì Đức Chúa Cha hứa, thì Đức Thánh Linh làm việc, và bất cứ điều gì Đức Thánh Linh truyền vào tâm hồn, thì Đức Chúa Cha đều làm tròn. Vì vậy, cả Ba Ngôi cùng thay mặt nhau hứa với nhau. Có một mối ràng buộc với ba cái danh được thêm vào—Cha, Con và Đức Thánh Linh. Bằng ba điều bất biến, cũng như hai điều, Cơ đốc nhân được bảo đảm vượt khỏi tầm với của sự chết và địa ngục. Ba Ngôi Hiệp Một Chân Thần, vì có một Chúa Ba Ngôi (A Trinity of Securities, because there is a trinity of God). 

 

  1. Điểm thứ ba của chúng ta là SỰ CƯ NGỤ CỦA Đức Thánh Linh trong các tín hữu. Bây giờ bạn thân mến, hai điều đầu tiên này là vấn đề của học thuyết thuần túy, đây là chủ đề của kinh nghiệm. Sự cư ngụ/ sự ngự trị của Đức Thánh Linh là một chủ đề rất sâu sắc, và liên quan đến con người bên trong, đến nỗi không linh hồn nào có thể thực sự và thực sự hiểu được những gì tôi nói, trừ phi điều đó đã được Đức Chúa Trời dạy dỗ. Tôi đã nghe nói về một mục sư già, người đã nói với một thành viên của một trong những trường Cao đẳng Cambridge, rằng ông ấy hiểu một ngôn ngữ mà ông ấy chưa bao giờ học trong đời. “Tôi không biết,” ông ấy nói, “ngay cả một chút tiếng Hy Lạp, và tôi không biết tiếng Latinh, nhưng cảm ơn Chúa tôi có thể nói ngôn ngữ của Canaan, và điều đó còn hơn cả khả năng của bạn.” Vì vậy, bạn thân mến, bây giờ tôi sẽ phải nói một chút về ngôn ngữ của Canaan. Nếu bạn không thể hiểu tôi, tôi e rằng đó là vì bạn không phải là người dòng going Israel, bạn không phải là con của Chúa cũng không phải là người thừa kế vương quốc thiên đàng.

Trong văn mạch, chúng ta được biết rằng Chúa Giê-xu sẽ sai Đấng An Ủi đến, Đấng sẽ ở trong các thánh cho đến đời đời; Ngài sẽ ở với họ và ở trong họ. Ông Ignatius, người tử vì đạo, thường tự gọi mình là Theophorus, hay Người mang Đức Chúa Trời (Godbearer), “bởi vì,” ông ấy nói, “Tôi mang theo mình Đức Thánh Linh.” Và thực sự mỗi Cơ đốc nhân là một người mang Chúa (a God-bearer). Bạn không biết rằng bạn là đền thờ của Đức Thánh Linh sao? vì Ngài trú ngụ trong bạn. Người đàn ông đó không phải là Cơ đốc nhân, người không phải là đối tượng của Chúa Thánh Linh ngự trị; anh ta có thể nói giỏi, anh ta có thể hiểu thần học và là một người theo chủ nghĩa Calvin lành mạnh; anh ta sẽ là đứa con của tự nhiên ăn mặc bảnh bao, nhưng không phải là đứa con đang sống. Anh ta có thể là một người có trí tuệ uyên thâm, một tâm hồn vĩ đại, một trí tuệ toàn diện và một trí tưởng tượng cao cả đến mức anh ta có thể đi sâu vào mọi bí mật của tự nhiên; có thể biết con đường mà mắt chim ưng không thấy, và đi vào nơi sâu thẳm mà con người không thể với tới; nhưng anh ta sẽ không phải là một Cơ đốc nhân với tất cả kiến thức của mình, anh ta sẽ không phải là con cái của Đức Chúa Trời với tất cả những nghiên cứu của mình, trừ phi anh ta hiểu thế nào là có Đức Thánh Linh ngự trong mình và ở trong mình, phải, và điều đó là mãi mãi. 

Một số người gọi đây là chủ nghĩa cuồng tín, và họ nói, “Bạn là tín đồ Quaker: tại sao không theo George Fox?” Chà, chúng tôi sẽ không bận tâm lắm, chúng tôi sẽ theo bất kỳ ai theo Đức Thánh Linh. Ngay cả anh ấy, với tất cả những tính cách lập dị của mình, tôi không nghi ngờ gì, trong nhiều trường hợp, đã thực sự được Chúa Thánh Linh linh hứng; và bất cứ khi nào tôi tìm thấy một người đàn ông có Thánh Linh của Đức Chúa Trời ngự trong đó, thì Thánh Linh trong tôi nhảy lên để nghe thấy Thánh Linh bên trong người đó, và anh ấy cảm thấy rằng chúng ta là một. Thánh Linh của Đức Chúa Trời trong linh hồn Cơ đốc nhân này nhận ra Thánh Linh trong linh hồn người khác. Tôi nhớ mình đã nói chuyện với một người tốt, tôi tin là ông ấy, người đã khăng khăng rằng chúng ta không thể biết mình có Đức Thánh Linh ở trong mình hay không. Tôi muốn anh ấy có mặt ở đây sáng nay, vì tôi muốn đọc câu này cho anh ấy nghe: “Nhưng các ngươi biết Ngài, vì Ngài ở với các ngươi và sẽ ở trong các ngươi.” Ah! bạn nghĩ rằng bạn không thể biết mình có Đức Thánh Linh hay không. Tôi có thể nói liệu tôi còn sống hay không? Nếu tôi chạm vào điện, tôi có thể biết mình có chạm hay không? Tôi cho rằng tôi đã chạm vào điện; cú sốc sẽ đủ mạnh để khiến tôi biết mình đang đứng ở đâu. Vì vậy, nếu tôi có Chúa bên trong mình—nếu tôi có Thánh Linh ngự trong lòng mình—nếu tôi có Đức Thánh Linh của Chúa ngự trong lòng và tạo nên một đền thờ cho cơ thể tôi, bạn có nghĩ rằng tôi sẽ biết điều đó không? Hãy gọi đó là sự cuồng tín nếu bạn muốn; nhưng tôi tin rằng có một số người trong chúng ta biết thế nào là luôn luôn, hay tổng thể chung, ở dưới ảnh hưởng của Đức Thánh Linh—luôn luôn theo nghĩa riêng này, tổng thể theo nghĩa khác. Khi gặp khó khăn, chúng ta cầu xin sự hướng dẫn của Đức Thánh Linh. Khi chúng ta không hiểu một phần Kinh Thánh, chúng ta cầu xin Đức Thánh Linh soi sáng cho chúng ta. Khi chúng ta chán nản, Đức Thánh Linh an ủi chúng ta. Bạn không thể nói quyền năng kỳ diệu của sự ngự trị của Đức Thánh Linh là gì: làm thế nào nó [quyền năng] kéo tay của một thánh đồ lại khi người ấy chạm vào điều bị cấm; làm thế nào nó thúc giục anh ta lập giao ước với đôi mắt của mình; nó trói chân anh ta như thế nào, kẻo chúng sa trượt, nó kìm hãm lòng anh ta biết bao, và giữ nó khỏi cám dỗ. Hỡi những người không biết gì về sự ngự trị của Đức Thánh Linh, đừng coi thường điều đó. Đừng coi thường Đức Thánh Linh, vì đó là tội lỗi không thể tha thứ. “Ai nói phạm đến Con Người, thì còn được tha, nhưng kẻ nói phạm đến Đức Thánh Linh, thì điều đó sẽ chẳng bao giờ được tha, cả đời này lẫn đời sau.” Lời Đức Chúa Trời đã phán như vậy. Vì vậy, hãy run sợ, kẻo trong bất cứ điều gì, các ngươi coi thường ảnh hưởng của Đức Thánh Linh. 

Nhưng trước khi kết thúc điểm này, có một từ nhỏ làm tôi rất hài lòng, đó là từ “mãi mãi.” Bạn biết tôi không nên bỏ lỡ điều đó; bạn chắc chắn rằng tôi không thể để nó đi mà không quan sát. “Ở lại với bạn mãi mãi.” Tôi ước tôi có thể có được một người theo phái Aminius ở đây để kết thúc bài giảng của mình. Tôi tưởng tượng tôi thấy anh ấy dùng từ đó, “mãi mãi.” Anh ấy sẽ nói, “cho – mãi mãi” anh sẽ phải nói lắp và nói lắp; vì anh ta không bao giờ có thể lấy nó ra cùng một lúc. Anh ta có thể đứng và kéo nó đi, và cuối cùng anh ta sẽ phải nói, “bản dịch sai.” Và sau đó tôi cho rằng người đàn ông đáng thương sẽ phải chứng minh rằng bản gốc cũng sai. Ah! nhưng tạ ơn Chúa, chúng ta có thể đọc nó— “Ngài sẽ ở với các ngươi đời đời.” Hãy ban cho tôi Đức Thánh Linh một lần, và tôi sẽ không bao giờ đánh mất Ngài cho đến khi “mãi mãi” cạn kiệt; cho đến khi vĩnh cửu quay những vòng vĩnh cửu của nó. 

  1. Bây giờ chúng ta phải kết thúc bằng một nhận xét ngắn gọn về LÝ DO TẠI SAO THẾ GIAN KHƯỚC TỪ Đức Thánh Linh. Người ta nói, “Đấng mà thế gian không thể tiếp nhận, bởi vì nó không thấy Ngài và không biết Ngài.” Bạn biết đôi khi từ “thế giới” có nghĩa là gì, — những người mà Đức Chúa Trời, trong quyền tể trị kỳ diệu của Ngài, đã bỏ qua khi Ngài chọn dân Ngài: những người ở quá khứ; những người đã qua đời theo sự ưu tiên kỳ diệu của Đức Chúa Trời— không phải những kẻ vô lại bị kết án xuống địa ngục bởi một sắc lệnh khủng khiếp nào đó, mà là những người được Đức Chúa Trời bỏ qua khi Ngài chọn ra những người mình chọn. Những người này không thể nhận được Thánh Linh. Một lần nữa, điều đó có nghĩa là tất cả những người ở trong trạng thái xác thịt đều không thể có được ảnh hưởng thiêng liêng này; và do đó, nó là sự thật, “Đấng mà thế gian không thể tiếp nhận.”

Thế giới tội nhân chưa được tái sinh coi thường Đức Thánh Linh, “vì nó không thấy Ngài.” Vâng, tôi tin rằng đây là bí mật lớn nhất khiến nhiều người cười nhạo ý tưởng về sự tồn tại của Đức Thánh Linh—bởi vì họ không nhìn thấy Ngài. Bạn nói với thế gian, “Tôi có Đức Thánh Linh bên trong tôi.” Anh ta nói, “Tôi không thể thấy nó.” Anh ấy muốn nó là một thứ gì đó hữu hình: một thứ mà anh ấy có thể nhận ra bằng các giác quan của mình. Bạn đã bao giờ nghe lý lẽ được sử dụng bởi một Cơ đốc nhân già tốt bụng chống lại một bác sĩ ngoại đạo chưa? Bác sĩ nói không có linh hồn, và ông ấy hỏi, “Bạn đã bao giờ nhìn thấy linh hồn chưa?” “Không,” Cơ Đốc Nhân nói. “Bạn đã bao giờ nghe thấy một linh hồn?” “Không.” “Bạn đã bao giờ ngửi thấy một linh hồn?”  “Không.” “Bạn đã bao giờ nếm một linh hồn?’” “Không.” “Bạn đã bao giờ cảm thấy một linh hồn?” “Vâng,” người đàn ông nói – “Tôi cảm thấy mình có một người bên trong mình.” “Chà,” vị bác sĩ nói, “có bốn giác quan chống lại một: bạn chỉ có một bên mình.” “Tốt lắm,” vị Cơ Đốc Nhân nói, “Bạn đã bao giờ thấy đau chưa?” “Không.” “Bạn có bao giờ nghe thấy một nỗi đau?” “Không.” “Bạn đã bao giờ ngửi thấy một nỗi đau?” “Không.” “Bạn đã bao giờ nếm trải một nỗi đau?” “Không.” “Bạn đã bao giờ cảm thấy đau chưa?” “Vâng,” “Và tôi cho rằng điều đó là khá đủ để chứng minh rằng có một nỗi đau?” “Đúng.” Cho nên người thế gian nói không có Thánh Linh, vì không thấy được. Vâng, nhưng chúng tôi cảm thấy nó. Bạn nói đó là sự cuồng tín, và rằng chúng tôi chưa bao giờ cảm thấy điều đó. Giả sử bạn nói với tôi rằng mật ong đắng, tôi trả lời “Không, tôi chắc chắn rằng bạn không thể nếm thử nó; nếm thử đi.” Vì vậy, với Đức Thánh Linh, nếu bạn đã cảm nhận được ảnh hưởng của Ngài, thì bạn sẽ không còn nói rằng không có Đức Thánh Linh, bởi vì bạn không thể nhìn thấy Ngài. Không có nhiều thứ, ngay cả trong tự nhiên, mà chúng ta không thể nhìn thấy? Bạn đã bao giờ nhìn thấy gió chưa? Không; nhưng các ngươi biết có gió, khi các ngươi nhìn thấy cơn cuồng phong hất tung những con sóng và phá hủy nơi ở của con người; hoặc khi trong buổi tối dịu dàng, gió zephyr hôn lên những bông hoa và làm những giọt sương treo thành những chiếc vương miện màu ngọc trai quanh bông hồng. Bạn đã bao giờ nhìn thấy điện? Không, nhưng bạn biết có một thứ như vậy, vì nó di chuyển dọc theo dây điện hàng nghìn dặm, và mang thông điệp của chúng ta, mặc dù bạn không thể nhìn thấy bản thân vật đó, nhưng bạn biết là có một thứ như vậy. Vì vậy, bạn phải tin rằng có một Đức Thánh Linh đang hành động trong chúng ta, cả ý chí và hành động, mặc dù điều đó nằm ngoài khả năng cảm nhận của chúng ta. 

Nhưng lý do cuối cùng khiến con người thế gian cười nhạo giáo lý về Chúa Thánh Linh, là vì họ không biết điều đó. Nếu họ biết điều đó bằng kinh nghiệm tận đáy lòng, và nếu họ nhận ra quyền tự quyết của nó trong linh hồn; nếu họ đã từng chạm vào nó; nếu họ đã bị làm cho run sợ trước cảm giác tội lỗi; nếu trái tim họ tan chảy; họ sẽ không bao giờ nghi ngờ về sự hiện hữu của Đức Thánh Linh. 

Và bây giờ, hỡi các bạn yêu dấu, Lời Chúa nói, “Ngài ở với bạn, và sẽ ở trong bạn.” Chúng ta sẽ kết thúc với hồi ức ngọt ngào đó—Đức Thánh Linh ngự trong tất cả những người tin và sẽ ở cùng họ. 

Một lời nhận xét và lời khuyên cho các thánh đồ của Đức Chúa Trời, và cho những người tội lỗi, và tôi đã làm xong. Hỡi các Thánh của Chúa! sáng nay các bạn đã nghe nói rằng Đức Thánh Linh của Đức Chúa Trời là một thân vị; bạn đã có nó đã được chứng minh cho linh hồn của bạn. Điều gì xảy ra sau đây? Tại sao, điều đó tùy thuộc vào mức độ sốt sắng mà các bạn nên cầu nguyện đến với Đức Thánh Linh, cũng như cho Đức Thánh Linh [cầu xin sự ban cho Đức Thánh Linh]. Tôi xin nói rằng đây là một suy luận rằng bạn nên dâng lời cầu nguyện của mình lên Đức Thánh Linh, rằng bạn nên tha thiết kêu cầu Ngài, vì Ngài có thể làm vượt quá mọi điều bạn có thể cầu xin hoặc suy nghĩ. Hãy xem đám đông này; những gì có thể để thay đổi nó? Hãy xem đám đông này; ai sẽ làm cho ảnh hưởng của tôi lan tỏa khắp quần chúng? Bạn biết nơi này hiện có ảnh hưởng to lớn, và Chúa phù hộ chúng ta, nó sẽ có ảnh hưởng, không chỉ đối với thành phố này mà còn đối với nước Anh nói chung, vì giờ đây chúng ta thích báo chí cũng như bục giảng, và chắc chắn, tôi nên nói trước khi kết thúc năm, hơn hai trăm nghìn sản phẩm (sách, bài giảng) của tôi sẽ được rải khắp đất nước—những lời tôi thốt ra từ môi miệng, hoặc được viết ra bởi ngòi bút của tôi. Nhưng làm thế nào anh ấy có thể ảnh hưởng tốt? Làm thế nào vinh quang của Thiên Chúa sẽ được thúc đẩy bởi nó? Chỉ bằng cách không ngừng cầu xin Chúa Thánh Linh; bằng cách liên tục kêu gọi ảnh hưởng của Đức Thánh Linh trên chúng ta; chúng tôi muốn Ngài ngự trị trên mỗi trang được in và trên mỗi từ được thốt ra. Sau đó, chúng ta hãy tha thiết gấp đôi trong việc cầu xin Đức Thánh Linh, rằng Ngài sẽ đến và sở hữu công lao của chúng ta, để toàn thể giáo hội nói chung có thể được hồi sinh nhờ đó, và không chỉ chúng ta mà cả thế giới đều được chia sẻ lợi ích. 

Sau đó, với những người không tin kính, tôi có một lời kết thúc này để nói. Hãy luôn cẩn thận cách bạn nói về Đức Thánh Linh. Tôi không biết tội lỗi không thể tha thứ là gì, và tôi không nghĩ có người nào hiểu nó; nhưng nó giống như thế này: “Kẻ nào nói lời phạm đến Đức Thánh Linh, thì sẽ không bao giờ được tha thứ.” Tôi không biết điều đó có nghĩa là gì: nhưng hãy bước đi cẩn thận! Có nguy hiểm; có một cái hố mà sự thiếu hiểu biết của chúng ta đã bị cát che lấp, hãy bước đi cẩn thận! Bạn có thể ở trong đó trước giờ kế. Nếu hôm nay trong lòng bạn có bất kỳ xung đột nào, có lẽ bạn sẽ đến quán rượu và quên nó đi. Có lẽ có một giọng nói nào đó đang nói trong tâm hồn bạn, và bạn sẽ gạt nó đi. Tôi không nói với bạn rằng bạn sẽ chống lại Đức Thánh Linh và phạm tội không thể tha thứ; nhưng nó ở đâu đó ở đó. Hãy hết sức cẩn thận. Ồ! không có tội ác nào trên trái đất đen tối như tội chống lại Chúa Thánh Linh. Các bạn có thể báng bổ Đức Chúa Cha, và các bạn sẽ bị nguyền rủa vì điều đó nếu các bạn không hối cải, các bạn có thể báng bổ Chúa Con, và địa ngục sẽ là phần của các bạn, trừ khi các bạn được tha thứ; nhưng báng bổ Đức Thánh Linh, và Chúa như phán như vậy: “Không có sự tha thứ, cả trong thế giới này và trong thế giới hầu đến.” Tôi không thể nói cho bạn biết nó là gì, tôi không tuyên bố là hiểu nó; nhưng nó đây rồi. Đó là tín hiệu nguy hiểm, dừng lại! hỡi người kia, hãy dừng lại! Nếu bạn đã khinh thường Đức Thánh Linh, nếu bạn đã cười nhạo những điều mặc khải của Ngài, và khinh miệt những gì Cơ đốc nhân gọi là ảnh hưởng của Ngài, thì tôi cầu xin bạn, hãy dừng lại! sáng nay cân nhắc nghiêm túc. Có lẽ một số bạn đã thực sự phạm tội không thể tha thứ; dừng lại! Hãy để nỗi sợ ngăn cản bạn; ngồi xuống. Đừng lái xe hấp tấp như bạn đã làm, Ồ! Hãy nới lỏng dây cương của bạn! Ngươi là kẻ phóng đãng trong tội lỗi, ngươi đã thốt ra những lời khó nghe như vậy chống lại Chúa Ba Ngôi, hãy dừng lại! Ah, nó làm cho tất cả chúng ta dừng lại. Nó khiến tất cả chúng ta phải đứng dậy và nói, “Có lẽ tôi đã không làm như vậy sao?” Chúng ta hãy nghĩ về điều này, và bất cứ lúc nào chúng ta cũng đừng coi thường lời nói hoặc hành động của Đức Thánh Linh của Đức Chúa Trời.  

 nguồn: tabletalkmagazine.com

dịch: Nguyễn Văn Hiếu

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *